___________________________________________
"Tâm chính là một chiếc túi. Khi túi không chứa gì thì gọi là tâm hồn; khi chứa một chút gì đó thì gọi là tâm nhãn; chứa nhiều thêm một chút thì gọi là tâm kế; thêm nhiều điều hơn nữa thì gọi là tâm cơ; mà chất chứa quá nhiều thì gọi là tâm sự.
Thứ quý giá nhất trong đời chính là một trái tim bình phàm, thân cư phồn hoa, tâm tĩnh như nước, không bị ngũ sắc thế gian hay bách vị mê hoặc. Sống cũng chỉ là một loại trạng thái, chúng ta vĩnh viễn không biết được cuộc đời mình còn bao nhiêu thời gian, vì vậy chớ đặt ánh nhìn chằm chằm vào nơi khác mà hãy cân nhắc đến nhu cầu nội tâm của mình nhiều hơn, vứt bỏ những hư vô ngoài kia để niềm vui có thể dài lâu hơn một chút.
Điều tuyệt vời nhất của cuộc đời chính là thấu hiểu được trái tim của chính mình, sống trong sự ấm áp của thời gian, một mình nhìn ngắm thế giới và yêu bản thân mình.
Cuộc đời ngắn ngủi lắm, chúng ta phải làm một người vui vẻ, thỏa mãn và hạnh phúc.
Vui vẻ, là bởi vì tâm không so đo.
Thỏa mãn, là bởi vì tâm không ganh đua,
Hạnh phúc, là bởi vì trái tim vui vẻ!"
"Màu trong tay mình, tô vẽ cuộc đời thế nào là do chính bản thân mình. Làm cầu vồng rực rỡ không khó, tô vào mình những sắc màu chắp vá, có rực rỡ, có lộng lẫy cũng là màu sắc đi vay, đi mượn.
Nhưng sống một mình một màu, đen hay trắng, giữa dòng đời này không lẫn lộn, lại khó vô cùng.
Đơn sắc mà rực rỡ, một nét màu dứt khoát.”
"Một người chân chính mạnh mẽ sẽ không quá quan tâm đến chuyện làm vui lòng đẹp ý người khác. Đừng quá quan trọng cái gọi là giữ gìn quan hệ xã hội, điều quan trọng nhất là bạn phải nâng cao nội lực của chính mình, chỉ khi chính bạn rèn luyện tốt rồi, mới sẽ có người khác đến gần gũi bạn, chính mình là cây ngô đồng, phượng hoàng mới đến đậu, chính mình là biển lớn, trăm sông mới tụ hội, như hoa có hương ắt ong bướm tìm đến. Chỉ khi bạn đến được tầng bậc nhất định thì mới có được những quan hệ xã hội tương ứng, mà không phải là ngược lại."
”Steve Jobs từng nói, “Hãy nhớ rằng bạn sẽ chết.”
Câu nói này giờ đã trở thành châm ngôn cuộc đời anh, nó nhắc nhở anh hàng ngày, phải nhìn rõ đâu mới là lựa chọn quan trọng trong đời người.
Tất cả vinh hoa và ngạo mạn, khó khăn và sợ hãi, đều sẽ biến mất trước cái chết.
Cuối cùng, đời người chỉ lưu lại điều duy nhất thực sự quan trọng, đó là trải nghiệm đẹp đẽ trong cuộc sống.